Thứ Hai, 9 tháng 7, 2012

GANH GHÉT

Một người quen mình, đôi khi trò chuyện thân mật, quan tâm đến mình nhưng trên thực tế lại là kẻ nhiều chuyện, đố kị, hai mặt. Hôm trước có người hỏi mình, nếu nhận ra bộ mặt thật của người ấy, mình thấy thế nào? Mình cười và bảo:

- Thấy tội nghiệp họ!

Quả tình là thế, tội nghiệp thay cho những kẻ nhỏ nhen.

Nếu họ là đàn ông thì có thể do họ đang bất hạnh, hoặc giả chính họ đang ao ước một người như mình mà không được nên hằn học và ấm ức.

Nếu họ là phụ nữ thì quả là dễ để tìm ra nguyên nhân: họ ghen! Ghen có hai loại:

- Ghen vì người họ yêu lại đi yêu …đối phương

- Ghen vì họ không có bất cứ cái gì mà đối phương có và họ hằng mong ước.

Xét cho cùng cái đố kị nhỏ nhen mà họ thể hiện ra không phải là lỗi của mình. Tự họ dằn vặt và bộc lộ ra như thế. Cho nên, mình chẳng cần sửa chữa gì cả, sửa cái đúng để sai đi, để lấy lòng họ ư???

Con người mình bản ngã mãnh liệt, dù cả thiên hạ quay lưng lại thì mình vẫn sống là mình cho nên chỉ buồn cười vì sự ganh ghét mà thôi.

Còn nữa, có thể cũng đã quen với sự ganh ghét rồi nên đôi khi còn thấy … thú vị.

Ví như mình đang ghét ai đó, nhân thể họ lồng lộn lên vì ghét mình thì …mừng quá, được trận hả hê.

Mình hiểu một chân lý: Lẽ phải thuộc về kẻ mạnh!

Cho nên trong mọi trường hợp, mình đấu tranh để giữ mình là kẻ mạnh chứ không đấu tranh đòi lẽ phải và sự công bằng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét