Đêm trông ngóng ai?
Mắt chẳng nhắm lại!
Nén tiếng thở dài
Mắt ta đành thức
Cuộc đời cùng cực
Muốn được nghỉ ngơi
Hai mắt buông lơi
Cho đời quạt mát
Mặc tình lạnh nhạt
Mắt vẫn long lanh
Thiên hạ chẳng đành
Để cho tình lẻ
Cuộc đời nhạt tẻ
Kiếm góc trốn tìm
Ẩn giấu con tim
Cho lòng thanh thản
Chẳng có hợp tan
Chẳng chê chẳng trách
Chẳng cần tách bạch
Chữ bạn chữ yêu
Chẳng phải nghĩ nhiều
Đúng sai phải quấy
Đời mà như vậy
Lại ... chẳng ... là ... đời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét