Thứ Năm, 8 tháng 3, 2012

MẸ TA



Ta về thăm mẹ chiều đông

Gió cứ sổ lồng thổi tới ngọn tre

Lá rơi xao xác đầu hè

Bẻ cong sợi nhớ sắt se nỗi lòng

Hiên nhà đôi nét cong cong

Tựa mái đình làng ngói đỏ màu xưa

Nhớ sao là nhớ cho vừa

Bát canh mẹ nấu bữa trưa rau mùng

Nhớ gì nhớ đến tận cùng

Dây leo trước cửa giăng mùng lưa thưa

Những chiều lạnh ngắt cơn mưa

Giọt dài giọt ngắn mẹ chưa trở về

Con nằm ru giấc đê mê

Ấm trong chăn nệm chán chê nồng nàn

Lạnh về rét buốt tâm can

Thương mẹ ngút ngàn con nhỏ giọt châu

Xót xa lòng thoáng nỗi sầu

Bao nhiêu vất vả mẹ đâu nề hà.....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét