Em ngượng ngập khép đôi tà áo mỏng
Gió dịu dàng đong đếm những đường cong
Như mùa thu cơn gió thoảng cốm Vòng
Đem e ấp gửi trong lòng Hà Nội
Có một ngày em trở nên dữ dội
Sóng đục ngầu cát cuốn lối chiều đông
Trơ trọi đất anh bãi nổi sông Hồng
Cho ngơ ngác vỡ tan lồng ngực ấy
Rồi sớm mai đôi má em hây hẩy
Cơn mưa phùn rây rắc những hoài mong
Đưa mùa xuân lay động những cánh hồng
Hoa đào nở giục lòng anh khao khát
Giữa trưa hè em cất lên tiếng hát
Như võng ru êm cơn gió mát lành
Như chim muông tung cánh giữa trời xanh
Cho thiên thu về giữa giấc mộng anh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét