Thứ Hai, 28 tháng 11, 2011

MỘT ĐỜI TAN VỠ

Hôm nay có người hỏi:

- Em định bao giờ đi bước nữa?

Mình cười phá lên rồi nói:

- Ngày nào em chẳng đi hàng bao nhiêu bước. Chị hỏi vậy em biết trả lời sao?

- Cuộc đời trôi qua nhanh lắm. Là phụ nữ ai chẳng có lúc cần một chỗ dựa, không nhiều lúc tủi thân lắm em ạ.

Vừa cười đấy, mà nước mắt lại trào ra ngay được. Chị ấy gọi điện, nên cũng chả thể nào biết được nước mắt mình đang tuôn rơi nhưng chắc nghe giọng mình không ổn lắm khi nói:

- Chuyện vợ chồng là duyên số, tính sao được hả chị. Mà em còn hai đứa con, đâu thể sống cho cá nhân mình được.

Nên, sau đó chị chủ động chuyển đề tài. Mình thì lấy lại thăng bằng khá nhanh, vui vẻ hòa nhập với câu chuyện sau ngay được. Cho nên có người nói, mình có cái vỏ bọc tốt, lúc nào cũng hồ hởi dù trong bụng không vui tẹo nào.

Lại nhớ đến câu chuyện cậu bạn mình kể về người bạn học cùng mình cấp hai, sau này học cùng bạn mấy năm đại học nên hai người thường xuyên gặp nhau. Bạn hỏi cậu ấy còn nhớ H không? Cậu ấy nói: H trắng trắng, mặt tròn tròn chứ gì? Nhà nó đất rộng kinh khủng.....

Chỉ vài câu thôi, làm mình nhớ quá khứ thế, nhớ nhà thế.

Lỗi tại mẹ, sao yêu cây cối hoa lá làm chi, để trồng một cái vườn đẹp đến vậy, để nó ăn sâu vào tiềm thức con, để nó theo con suốt cuộc đời.

Mà cũng tại mẹ, sao cho con tuổi thơ êm đềm thế, để con sống ngây thơ và mơ mộng hão huyền. Khi lớn lên con ngây ngô cả tin. Con va vấp và đổ vỡ. Con làm khổ mẹ, khổ gia đình, khổ các con của con.

Con được nuông chiều, chỉ biết đổ lỗi cho quá khứ đâm ra con lại sợ quá khứ. Mà đúng thế, con sợ quãng thời gian làm vợ. Chẳng lẽ sống với một người khó đến vậy sao? Giờ nó cũng là quá khứ của con, làm con sợ nghĩ về nó, sợ những gì đã qua.

Nhiều lúc con không hiểu nổi mình nữa, con lúc nào cũng nuối tiếc ngày tháng êm đềm của tuổi thơ, nhưng nghĩ lại tuổi thơ thì sẽ nghĩ đến quá khứ, những ngày đã qua, và con lại đau khổ.

Nhìn chung quanh có bốn bức tường, va vào một bức, đổ vỡ. Va vào bức thứ hai, chia ly. Va vào bức thứ ba, lừa dối. Còn bức cuối cùng, có nên chạm vào?

Hay cứ sống như bài hát "Một đời tan vỡ" của Lam Phương?

"Thà cuộc đời như con nước đưa bèo trôi....Đây đó cho qua một kiếp người"

2 nhận xét:

  1. MC sang thăm bạn được đọc 1 bài viết rồi hiểu thêm về bạn, nhưng hy vọng rằng cuộc sống sẽ cho bạn nhiều niềm vui

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Những bài viết này mình đều viết khá lâu rồi, từ bên blog YH cơ bạn ah. Giờ cs của mình bình an hơn.
      Cảm ơn bạn đã luôn theo dõi và động viên mình.
      Chúc bạn buổi chiều ấm áp

      Xóa