Thứ Sáu, 15 tháng 6, 2012

TRỜI SAY

Chiều nay gió xô cành tao tác lá

Đàn chim muông cuống quýt gọi nhau về

Cây ủ mình trong bão tố u mê

Trời cuồng nộ vỗ về lên mặt đất

Bao yêu thương, giận hờn xưa chôn cất

Nay quật mồ đứng dậy phất cờ lau

Nước mắt khô đi sương gió bạc màu

Giờ hoen ố tấm khăn màu hương tóc

Biết bao giờ ngôi sao kia lại mọc

Trăng dịu dàng rọi sáng góc tâm can

Cho hạnh phúc quay về con suối cạn

Nước ngập đầy mát cả tấm tình say

Sau khi post đoạn...văn vần này, mọi người đang lo lắng cho mình vì sợ đầu óc mình đang ...điên [(big grin)]
Một trong số ấy có anh Pham Sadness với bài thơ sau đây:

Sao ngày xưa không hỏa thiêu cho sạch
Lại đặt bày chôn cất những thương đau
Để bây giờ nó quật mồ sống dậy
Thêm hận thù chua chát ngút trời mây!
................
Hãy bình tĩnh xem như cuộc đời này
Mọi trờ trêu chỉ như câu cười khẩy
Bao hờn căm, oán thù thây mặc kệ
Đàn đứt dây ai chẳng chửi câu thề
...............
Đứng thẳng lên điểm xuất phát trở về
Lau nước mắt một thứ tình xa xỉ
Làm lại từ đầu chậm rãi mà đi
Người không tiếc ta lưu luyến làm gì
..............

Anh chưa đặt tên nhé, nên em chỉ post vậy, hihi. Em còn đủ tỉnh táo để post lên thế này thì chắc đầu óc em ... chưa điên đâu nhỉ [(laughing)]

Còn đây là lời khuyên của bạn Trần Trung:
Bởi trời say
Bởi trời say hay lòng dậy phong ba!
Cho quá khứ đem trăng ngà ngự đỉnh
Lễ đăng quang vượt trăm ngàn suy tính
Ngỡ quên đi theo định mệnh an bày
Bởi trời say hay môi rượu nồng cay
Ôm kỷ niệm đổ đầy vào cốc rượu
Đời hữu hạn nhưng tình yêu vĩnh cửu
Gọi tên nhau cứu chữa vết thương lòng
Bởi trời say trời mở cánh hư không
Nên dĩ vãng trở về lồng lộng
Khép cửa lại tự ru mình vào mộng
Dỗ cho êm ngàn đợt sóng… lòng ta!
...
Bởi trời say hay lòng dậy phong ba!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét