Thứ Ba, 10 tháng 4, 2012

NGỰA BẤT KHAM



Chị nói rằng đàn bà tuổi Ngọ vất vả nhưng … vinh hiển, em chợt nhớ em cũng là một chú ngựa…một chú ngựa bất kham…

Em có thể dịu dàng, rất dịu dàng trong vòng tay của kẻ thuần ngựa tài năng nhưng cũng lại lồng lên man dại khi rơi vào tay một kẻ khiển mã bạc nhược…

Em thà bị một ông chồng tài năng và tốt bụng từ bỏ, còn hơn bị một kẻ tiểu nhân chà đạp…nên em căm ghét thói đời, uất hận con người…

Em khinh bỉ chính em cho sự ngu dại của một con ngựa khi để cho kẻ khiển mã kém tài ấy đóng móng, bọc yên, quất roi vào mông mà …lặng thinh…

Sau bao câm lặng rồi cũng phải ra đi bởi bếp nhỏ không giữ được lửa lớn, em sống thênh thang rộng mở, em làm mọi điều em muốn, say mê những gì em từng say mê, lao vào công việc như em vẫn khát khao…Đây mới là cuộc sống của em, cuộc sống tự do, với đồng cỏ xanh, với thảo nguyên bao la…

Dù rằng hàng ngày, núp sau những bụi cây là những con hổ vằn, những con sư tử, em sẽ liều mình xông vào hay co giò bỏ chạy, …, nhưng dù sao đó cũng vẫn là không gian của em, nó thuộc về em và em yêu thương nó…

Xem rất nhiều phim về Ngựa, cảm nhận của em là chúng rất tình cảm, dịu dàng, chung thủy với kẻ yêu thương chúng chân thành…Hôm trước em đã khóc khi xem bộ phim có một chú ngựa chạy không ngừng nghỉ đến khi kiệt sức để cứu bạn mình khỏi bị dòng lũ cuốn trôi, sau khi kéo được bạn lên bờ thì nó ngã gục… chú ngựa được cứu khi hồi tỉnh đã chảy từ khóe mắt hai dòng lệ và nằm lì đó chờ chết cùng bạn… May thay, ông chủ cũ biết được đã đi tìm và cứu sống cả hai…Nước mắt của em hôm đó dường như là khóc cho cả chính bản thân mình, bởi nếu không có ông chủ cũ, hai con ngựa sẽ chết… và em, nếu không có gia đình, có mẹ có anh chị và hai đứa con, có lẽ, em cũng chẳng còn ngồi đây viết những dòng này…

Em thường hy sinh cho người khác âm thầm, thậm chí họ không biết rằng em hy sinh… Chính vì thế, khi họ làm một điều gì đó họ cho rằng rất đỗi bình thường thì em lại cảm thấy bị xúc phạm ghê gớm bởi em đã tôn trọng họ quá nhiều…

Những lúc như thế, em trở nên nguy hiểm, thành một chú ngựa bất kham, lồng lên, nói và làm những việc chính em không hiểu được, rồi sau đó ra đi và lại…câm lặng…

Em không làm hài lòng được mọi người vì em luôn mang đến cho họ sự bất ngờ, một kẻ dịu dàng không thể trở nên ngổ ngáo, một kẻ nhu mì chẳng thể đập phá… còn với em, mọi điều đều có thể xảy ra…

Em chỉ là sự phản ánh trung thực của một chú ngựa bất kham…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét