Chủ Nhật, 8 tháng 4, 2012

PHÂN VÂN

Má phấn môi hường nửa chừng xuân
Người đi kẻ ở ... nợ đồng lần
Mắt biếc mày ngài son chẳng thắm
Mơ mơ thực thực hỏi thế nhân

Ngày qua ngày lại mãi phân vân
Vạn lối đường trần chẳng tình quân
Thân gái dặm trường đơn lẻ bóng
Miệng lưỡi thị phi nẻo xa gần

Quyết chí bao lần muốn dừng chân
Một ngõ hoang hơn cả vạn lần
Lang thang phiêu bạt sương dăng tóc
Muốn cố mà sao ... mãi phân vân.....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét