Thứ Tư, 4 tháng 4, 2012

SẦU MỘT ĐÊM

Bài-này-đăng-lâu-rồi(22/10/2011)-nhưng-hôm-nay-buồn-quá,nhiều-cảm-xúc-dồn-nén-mà-không-viết-được-ra,bức-xúc-tìm-entry-cũ-đọc-cho-vơi-bớt-tâm-trạng...

Tôi biết mà, có một ngày vui vẻ, đêm nay là một đêm trống vắng mênh mông....

Tôi rót nỗi buồn cho đầy ly cô quạnh.Uống một hơi dài cho quên hết sầu cay.Nào đâu có thể?....

Gió vẫn thổi lào xào bên khung cửa nhỏ.Tôi thẫn thờ ngắm mấy nhành lan trơ trụi. Những túm rễ tua tủa chen chúc tạo ra nhiều hình thù kì dị. Có hình thù nào của nỗi nhớ đây không?.....

Ánh trăng mờ ảo, tiếng dế đâu xa. Màn đêm cô tịch như ôm lấy thân hình nhỏ bé của tôi.Co mình lại trong cái se lạnh run rẩy của cõi lòng, giọt nước mắt rơi tõm vào thinh không. Giá như chiều không tối, giá như ngày không đêm, giá như nước mắt thôi đừng mặn. Có được chăng?...

Đêm đã khuya lắm rồi, những đốm sáng rạn dần màn đen của chiếc chảo khổng lồ úp lên mặt đất.Chỉ vài tiếng nữa thôi, mặt trời sẽ ló rạng, xua đi cái u tối, cái lạnh lẽo của đêm đen. Ánh bình minh chiếu xuống muôn nơi cuốn theo những giọt sầu chưa kịp tan vào vô vọng. Tôi giật mình lo sợ đón ngày sang. Có ai nhận ra không?....

Căn phòng trống, then cài, cửa đóng chặt.Mà sao vẫn hoang mang?....

Trái tim nhỏ vô tình tham lam quá.Tôi giằng co níu giữ cả hồn ai.Ngăn nào cho ta, ngăn trả cho người? Cứ lầm lũi bước qua ngày tan vỡ. Phiêu bạt một đời tay nải mang theo, ngàn cân sầu ai vác nổi đâu?....

Giá trời không cao, giá đất không rộng, giá căn phòng này không trống, giá chiếc giường kia không lớn.Giá đêm nay là đêm khác mọi ngày. Ta đã không say....

Nhắm mắt lại cuộn mình trong vỏ kén.Tôi chìm dần trong giấc mộng miên man.Ở nơi nào tôi chưa từng đặt chân tới, có miền đất thần tiên trong chuyện cổ tích. Ở đó có cây bốn lá thần kì đem đến hạnh phúc và may mắn. Tôi cố nhoài mình cho kịp bà tiên, xin một hạt về trồng trong chậu nhỏ. Ngỡ ngày mai ánh sáng và hơi nước sẽ giúp cây mọc lên trao cho tôi điều ước đó. Nào ngờ chỉ là cổ tích thôi.....

Đêm đã khuya, khuya lắm rồi. Ảo ảnh nào rồi cũng qua đi. Còn lại tôi với thực tại cô đơn. Cơn buồn ngủ kéo tới. Cảm ơn mày cho tao cơ hội, sống vô ích qua hết đêm nay......

Kẻ bạc nhược là ta......

Buồn ơi........

2 nhận xét:

  1. Tặng bạn TEM VÀNG ngày mới nhé, vui lên nào bạn ơi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hihi, bài này mình viết lâu rồi MC ơi! Sang blogspot tiếc của nên kéo theo thôi, giờ tâm trạng bình an hơn nhiều rồi.
      Cảm ơn bạn chia sẻ.
      Tặng bạn tem vàng nè, hihi

      Xóa