Thứ Năm, 13 tháng 10, 2011

MẦM SỐNG YÊU THƯƠNG

Sao bạn lại hỏi cái cảm giác khi sinh ra baby.He he, ý gì không ta?.Mình nói, mình đã viết trong bài " Bé yêu" rồi, bạn lại chê ít. Bạn là người kín đáo, kiên quyết không chịu khai lí do quan tâm đến những đứa trẻ.Nhưng mình đoán được mà, không muốn nói đến thì thôi chứ.Nhưng mà, mình viết ra đây cho bạn đọc đó.Bạn cảm nhận nhé.

Là một người bình thường, trừ những người có nỗi đau từ thời thơ trẻ, ví dụ như bị bỏ rơi, bị ngược đãi...mới hậm hực với trẻ con.Cái này là mình đoán thế, bởi mình có tuổi thơ được yêu thương nên nói thật là mình không biết lí do chính xác để ai đó không thích trẻ con.Mình có chứng kiến một vài người rất ghét con trẻ nhưng không chắc lắm về nguyên nhân.Còn đại đa số đã là người lớn thì đều yêu quý trẻ con, ngay cả những đứa trẻ không do mình sinh ra.

Còn tại sao ai cũng yêu con mình hơn cháu, hơn con hàng xóm...Cái cảm giác huyết thống nó không rõ rệt bằng cảm giác chiếm hữu, hay nói đúng hơn là sở hữu.Con cái là một cái gì đó hoàn toàn thuộc về mình.Chồng, hay vợ, cũng không hẳn đã thuộc về mình.Biết đâu ngày mai, lại chẳng là gì của nhau.Chỉ có những đứa con thì luôn luôn và mãi mãi là của mình.Dù mình nuôi dưỡng nó, không nuôi dưỡng nó, dù mình bên cạnh nó, thậm chí bỏ rơi nó, nó vẫn là một phần của mình, thuộc về mình vô điều kiện.Có thể bạn không nắm giữ, nhưng thực tế, sợi dây ràng buộc là vô hình, không ai cố tình tạo ra, mà nó tồn tại sẵn có trong mối quan hệ giữa cha mẹ với con cái.

Mình từng bịa ra câu chuyện này để nói với hai đứa con mình, và chúng tin, mình cũng tin.Đó là: Khi con ở trong bụng mẹ, mẹ có một sợi dây gắn vào rốn con, hàng ngày mẹ cho con ăn bằng sợi dây ấy,mẹ nói chuyện với con, sợi dây ấy rung lên, và con nghe thấy.Khi mẹ sinh con ra, bác sĩ cắt sợi dây ấy đi nhưng để lại một ít trên rốn con, nó là các khía ở rốn con đây này.Và ở rốn mẹ cũng thế.Nên bây giờ, dù con làm gì, con nói gì, kể cả mẹ không nhìn thấy, sợi dây ấy vẫn rung lên để kể cho mẹ nghe".

Hôm đó, con trai mình ở lớp thi kể chuyện được giải nhất toàn trường.Thực ra, mình đã biết là bé đi thi, nên chiều mình gọi điện cho cô giáo để hỏi thăm kết quả và đã biết.Hôm đó mình không đi đón bé, nhưng khi nó về, chưa khoe gì mình đã bảo: " Con trai mẹ giỏi quá, hôm nay được giải nhất phải không.Muốn thưởng gì nào?" Thằng bé ngơ ngác: "Ơ, sao mẹ biết?" " Thì mẹ đã bảo mẹ con mình có sợi dây vô hình mà" " Vâng, con quên mất.Vậy là mẹ biết rồi, con kể hay không mẹ?" " Hay chứ, con trai mẹ giải nhất cơ mà"

Đấy, mình nói dối mà con mình tin lắm.Từ đó, mỗi khi nó làm sai chuyện gì, nó luôn lo sợ mẹ và thường tự khai vì nó nghĩ mình đã biết cả rồi.Còn mình, khi hai vợ chồng bỏ nhau, con phải sống xa mình, mình đã phải dùng câu chuyện bịa đặt đó để làm an lòng con.Mình đã dặn con: " Con ở xa mẹ nhưng con làm gì mẹ cũng biết đấy nhé, mẹ có sợi dây dính vào rốn con mà.Nên không được hư, phải vâng lời ông bà và bố.Con đi học nếu bị ai bắt nạt thì kể bố, nếu có bạn bắt nạt thì gọi cho mẹ, mẹ sẽ nhờ cô giáo bảo các bạn cho.Con thiếu gì mẹ sẽ mua cho con.Quan trọng là con phải ngoan và học giỏi.Mỗi lần mẹ về mẹ sẽ mang quà cho con. Buổi tối cũng không phải sợ vì nếu có gì làm con sợ mẹ sẽ biết ngay, mẹ sẽ gọi bố về với con ngay".Và mỗi lần mình về, mình tốn rất nhiều thời gian để lựa chọn quà cho con, để đúng món quà nó ao ước.Lần nào con cũng nói: "Sao mẹ biết con thích cái này mà mua".Lần nào mình cũng trả lời: " Con thích gì đương nhiên mẹ biết, vì bọn mình có sợi dây mà.Miễn là con ngoan và học giỏi, mẹ sẽ mua cho con hết".

Không biết câu chuyện đó có động viên được con nhiều không, nhưng thằng bé đang sống rất tự tin và học hành cũng rất tốt.Mình tin giữa mẹ con mình có sợi dây vô hình thật.Mỗi khi con buồn, mình luôn có cảm giác, và rồi, vô tình hay cố ý thì mình cũng được biết những lo lắng bất an của con.Mình chỉ hy vọng có điều kiện chăm lo cho con kịp thời những lúc con cần đến.

Còn con gái mình thì bướng bỉnh hơn, đa nghi hơn.Hi hi.Có lẽ nó giống mình.Nó không dễ dàng chấp nhận câu chuyện ấy.Có lần nó cũng thử mình: " Đố mẹ biết con đang thích gì?". Mình bảo: " Mẹ không biết thì làm gì có ai biết.Rốn con đang rung lên kia kìa, nó kể hết cho mẹ rồi, con mà không khai thật ra, mẹ không mua cho con đâu".Nó đương nhiên phải gập người xuống để ngó cái rốn, và vì co người nên cái rốn phải rung chứ.Nó nghệt mặt ra: " Thế mẹ biết rồi à, mẹ có cho con mua không?". Vẫn chưa biết nó thích gì, nên mình phải tiếp tục: " Thì khai đi, xem nói thật hay nói dối mẹ đã". Và con bé dù đa nghi cũng vẫn mắc lừa, đành khai ra món đồ chơi nó thích.Tuỳ theo món quà đó có phù hợp hay không mà mình đồng ý hay phải từ chối nó.

Dù đó là câu chuyện mình bịa ra, nhưng mình tin sợi dây ấy là có, dù nó không hiện hữu, chỉ vô hình thôi.

Bạn mình, và cả vợ chồng đứa em mình nữa, cũng đang mong ngóng có được đứa con do chính họ sinh ra.Mình thương họ lắm, đi đâu cũng hỏi thăm xem có bác sĩ hay thày lang nào chữa được không để xui họ đi.Em mình cũng đi nhiều nơi rồi, cũng chưa có kết quả gì.Con gái mình thường gọi hai đứa là bố mẹ.Mình nhìn con mình tình cảm với vợ chồng nó, lòng cũng vui vui.Uhm thì chưa có con, nhưng cháu cũng gần như con mà.Mình ngại động chạm đến chuyện những đứa trẻ, sợ làm ai đó buồn.Nhưng hôm nay mình nghĩ, nói câu chuyện này, để cả bạn mình cũng lạc quan hơn, cố gắng hơn, để sớm đạt được kết quả mong muốn.

Cho dù mình thất bại ê chề trong hạnh phúc gia đình, mình vẫn luôn thấy mình may mắn khi có được hai đứa con này.Và mình chỉ nói, mình nhớ được chỉ một giây khi sinh con thôi.Cảm giác vừa đau đớn kinh khủng, rồi nhẹ nhõm kinh khủng, rồi hạnh phúc kinh khủng.Sau những cố gắng mà có những bà mẹ phải tắt thở ngay giây phút ấy, hy sinh cả tính mạng mình cho sự sống của sinh linh nhỏ bé, là ngập tràn niềm vui sướng, lâng lâng khó tả, cả về thể xác lẫn tâm hồn.

Cho nên, hãy yêu quý ngay cả những đứa trẻ xung quanh bạn.Trẻ con sẽ đem lại may mắn cho bạn đó.Mình cầu mong cho những ai chưa được hưởng hạnh phúc làm cha mẹ, sẽ được làm cha mẹ.Ai đã làm cha mẹ rồi, thì cố gắng làm cha tốt, mẹ tốt.Mỗi ngày hoàn thiện để làm chỗ dựa cho con cái nhé.

Cảm giác yêu thương ở mỗi người mỗi khác.Hãy sống đầy yêu thương, cho đi không do dự, bạn sẽ nhận lại thật nhiều.Chúc mọi người bạn của tôi may mắn và hạnh phúc.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét