Đêm về lạnh quá sương ơi
Bao nhiêu nước mắt của trời rớt ra
Hòa chung cùng giọt sầu ta
Vẽ nên thơ phú một nhà bi thương
Nỗi buồn cô phụ đêm trường
Sa cơ lỡ bước cùng đường tội thân
Trời ơi trong dạ bần thần
Nói sao cho hết cả ngần ấy đau
Ngày vui cứ vội qua mau
Ngày buồn thì lại thay nhau kéo về
Ngẫm mình trăm mối ê chề
Ruột gan như thể tứ bề rối ren
Cuộc đời đầy dẫy bon chen
Dặn lòng đóng cửa cài then chặt rồi
Vậy mà đời cứ lôi thôi
Xô ta vào cảnh đứng ngồi chẳng xong
Thôi thì số kiếp long đong
Làm thân con gái má hồng đành cam!!!
tuyệt! tuyệt vời quá LH ơi! hay quá đi!
Trả lờiXóaEò! thơ tn mới là thơ chứ ! LH và HB 2 bạn tôi "hay " quá! tui ...xấu hổ quá nè!!!!!!1
Bạn của tôi ơi! Bạn khen vậy mà mình xấu hổ muốn chít thui, hihi
XóaĐêm hôm ngồi nghĩ vơ vẩn viết linh tinh ấy mà.
Thơ là tâm trạng thui.
Sang nhà NH đọc thơ xúc động dễ sợ, vậy àm còn kêu xấu hổ:P