Thứ Ba, 16 tháng 10, 2012

TRI KỈ CỦA ĐÊM

Ta đi tìm một chút hương tàn trong gió, một chút khát khao được giấu tận lòng đêm.

Nỗi buồn quờ quạng lần tìm trong kí ức, sực nức mùi của niềm đau.

Lòng đam mê len lỏi theo làn gió, phả vào xúc giác sự ngọt ngào mơn man.

Ta thèm được nắm bắt nó nhưng đêm tối quá, gió lạnh quá, ta khẽ rùng mình để tuột mất vào hư vô.

Cái thánh thiện trong ta cũng bị đêm bịt mắt.

Ta mù lòa trong mộng mị trần ai.

Ta ước chẳng còn thở dài.

Ta ước chẳng còn khát khao.

Mà điều ước chỉ có các bà tiên mới thực hiện được.

Chỉ ước và ước thôi

Nên đêm cứ ở đây, vây lấy ta.

Gió cứ ở đây, hòa cùng hơi thở của ta

Nỗi buồn vẫn ở đây, tâm sự cùng ta.

Còn gì khác chăng???

Ôi những tri kỉ bất đắc dĩ.

Ai mới thực sự là tri kỉ của ta đây???

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét