Em!
Thứ đàn bà đơn thân
Thèm khát ái tình
Thiếu thốn yêu đương
Va vào những mảng vỡ của bản năng
Trầy xước gai góc
Số phận quăng em vào bức tường…lăn lóc
Xỉ vả vào mặt những mĩ từ chát chúa
Đập vào hồn bao tơi bời nhầy nhụa
Dơ dáy và bẩn thỉu
Là những vong tình thiên hạ ném cho
Bởi thế!!!
Em lạnh lùng rũ bỏ
Mọi phù phiếm con tim
Những yếu mềm chết lịm
Mạnh mẽ lên em ơi!
Cuộc đời dẫu đen tối
Cần chi!
Có giá trị gì đâu mấy mảnh tình ly cốc
Đám đàn ông dù có tâng bốc
Cũng chỉ là phút ngoài luồng
Em phải là em
Không quay cuồng điên dại
Không ngần ngại chối từ
Bao kẻ si mê kia có nghĩa lý gì?
Khi em chỉ cần một người, một người thôi!
Đủ sức để ôm trọn trái tim vốn nặng nề
Chứa đựng bao ngô nghê của một thời son trẻ
Nhưng vẫn biết vươn lên mạnh mẽ
Chứng tỏ mình bản lĩnh chẳng đậy che
Nhưng người ơi, xin hỏi người có thể?
Yêu em như chưa hề thấy bi thương…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét