Chủ Nhật, 11 tháng 12, 2011

HÀI HƯỚC VÀ TÔI

Mình và Cô Đơn chơi thân đã lâu, nhà lại ở cạnh nhau nên nhiều lúc muốn tránh mặt Hắn cũng không dễ dàng gì. Cái ngõ phố của mình rất nhỏ, có vài gia đình thôi. Một bên là nhà Cô Đơn, bên kia là nhà Nước Mắt, ở giữa là nhà mình. Đối diện là nhà của Đổ Vỡ, Chia Ly, Thất Bại. Xa xa tít cuối phố là nhà của Hài Hước nhưng anh ta không được mấy gia đình hàng xóm của mình chào đón nên cũng ít khi góp mặt trong những buổi tụ tập láng giêng.

Mình có cái nhược điểm là vô tâm và cả tin nên khi thấy Cô Đơn chê bai anh Hài Hước, mình tự nhiên cũng không ưa anh ta. Người gì mà cái miệng lúc nào cũng ngoác ra tận mang tai. Còn hai cái lúm đồng tiền nữa chứ, đàn ông gì mà lúm đồng tiền sâu hoắm, nhìn....rõ ghét. Anh ta đi đến đâu là ồn ào đến đó. Không những thế, đằng sau anh ta không mấy khi không có cái đuôi dài những bọn nhóc Teen Teen bám theo hâm mộ xin chữ kí. Chẳng hiểu anh ta làm nghề gì nhưng cứ được xin chữ kí thì chắc cũng phải loại...tai tiếng. Mấy lần mình hỏi Cô Đơn về công việc của anh ta nhưng hình như Hắn đặc biệt ghét anh chàng ấy nên lờ đi không thèm trả lời.

Nói thật là, nếu không có lần chạm trán suýt...vỡ đầu thì cũng quên khuấy ông bạn hàng xóm đáng thương ấy. Đấy là hôm trước, khi đi chơi với lũ bạn, cái lũ mà Cô Đơn bảo mình...có mới nới cũ ấy, cậu bạn mình lại dắt ngay anh ta ra giới thiệu với cả hội. Các cô nàng nhìn anh ta với ánh mắt ngưỡng mộ, còn các anh chàng thì có phần ghen tị. Mình khi đó được chính anh ta nhận ra là cô bạn hàng xóm, nên với danh nghĩa đó, bỗng dưng trở thành gần gũi anh ta và thay mặt cả nhóm, tiếp đãi anh ta chu đáo. Mấy cậu bạn trai ấm ức vì bỗng dưng cô bạn lâu ngày mới gặp lại cứ xoắn lấy anh ta nên có phần cự nự. May mà anh ta là kẻ hòa nhã nên mọi chuyện cuối cùng cũng êm đẹp.

Từ buổi tối hôm đó mình đâm ra hay để ý đến anh bạn hàng xóm. Đi làm về là liếc xuống cuối phố xem nhà anh ấy đã lên đèn chưa, chứng tỏ anh ta về rồi. Ừ, bao năm kề cận, chẳng thân cũng thể tối lửa tắt đèn có nhau mà.

Ấy mà không chỉ mình mình thấy vậy, Hài Hước cũng có ý quan tâm đến mình. Bằng chứng là hôm chủ nhật, anh ta qua nhà mình chơi. Là người lịch thiệp, nhã nhặn, anh ta thăm hỏi mình đúng mực nhưng chu đáo khiến mình cũng đôi phần xúc động. Lại nhân thể hôm trước vừa bị Cô Đơn nạt nộ nên trong lòng ấm ức không yên, mình mới dốc bầu tâm sự cùng anh Hài Hước.

Nghe xong câu chuyện, anh Hài Hước cười lớn rồi nói:

- Khổ thân em tôi, làm bạn thân mà như đi tù khổ sai thế thì thân để làm gì. Hôm nào có dịp, anh sẽ gặp hắn, so bề cao thấp xem sao mà hắn dám ...độc quyền với em đến thế.

- Thôi thôi anh ơi. Hắn ở đây, nói gì cả khu cùng nghe theo hắn. Nước mắt hôm trước còn bảo em, nhà Đổ Vỡ, Chia Ly, Thất Bại đã thống nhất với bạn ấy rằng sẽ bầu Cô Đơn làm trưởng khu phố đấy anh ạ. Anh có một mình, sao chống lại được.

- Em đúng là ham chơi, cập nhật thông tin kém quá đi. Lũ em anh (Cái bọn Teen Teen ấy), chúng nó vừa báo cho anh, ba nhà đối diện nhà em, đều chuẩn bị dọn đi nơi khác. Nghe nói, năm nay kinh tế suy thoái, nhà nước có chủ trương khuyến khích mua chung cư giá rẻ. Bọn họ làm ăn cũng trục trặc lục đục gì đó, nên bán nhà đi mua chung cư, vừa có nhà mới, lại có tiền trang trải. Còn mỗi cô Nước Mắt bên cạnh, chỉ e cô ta dùng mỹ nhân kế thì anh khó bề thoát nạn thôi.

- Vậy thì không đáng lo, Nước Mắt là đứa dễ tính, cũng dễ động lòng trắc ẩn, em dùng chiêu rung cây dọa khỉ là nó theo em liền. Việc đó để em lo. Nhưng còn một vấn đề nữa, sau khi Đổ Vỡ, Chia Ly và Thất Bại đi rồi, nhỡ có nhà nào đó đến mua lại theo phe của Cô Đơn thì sao hả anh.

- Yên tâm đi, mai anh đi hỏi mấy thằng bạn anh, chúng nó đang tìm nhà. Có khi thằng Niềm Tin, May Mắn, Thành Công sẽ có đủ tiền mua mấy căn hộ đó. Như vậy có phải lợi cả đôi đường không?

- Anh tính toán như thần, trước sau toàn vẹn quá. Em rất khâm phục anh.

Hai anh em ngồi tán gẫu một lúc thì Cô Đơn tới. Nhìn thấy anh Hài Hước, mặt hắn sa sầm lại rồi sẵng giọng nói với mình:

- Hôm nay rảnh nhỉ, tiếp khách có khác, chẳng thấy gọi mình gì cả.

Lúng túng chẳng biết làm sao, quay nhìn anh Hài Hước cầu cứu. Anh mỉm cười làm hai cái má lúm đồng tiền sâu hoắm hằn lên trông thật ngộ nghĩnh:

- Cậu Cô Đơn đấy à. Hàng xóm với nhau bao năm nay nhưng hôm nay mới hân hạnh diện kiến. Cô em tôi đây cũng có kể nhiều về cậu, cậu là người thâm thúy lắm, tôi rất thán phục. Hôm nay qua thăm em nó, nhân thể hỏi thăm tình hình khu phố có gì đổi mới, lại được gặp cậu ở đây, thật là may mắn quá. Chúc cậu buổi tối tốt lành. Anh về nhé cô em thân mến, em cũng liệu ngủ sớm đi, con gái thức khuya là xấu lắm đó.

Anh thì cợt nhả nói vậy, Cô Đơn mặt mũi mỗi lúc một xám đi. Biết Hắn sẽ giận lắm, tôi vừa chào vừa đẩy Hài Hước ra cổng.

Đúng như dự đoán, Hắn tức đến bầm gan tím ruột với cái điệu bộ giả vờ não nề của tôi( Bởi thực bụng vẫn còn vui với câu chuyện anh Hài Hước vừa nói). Cơn giận của hắn mỗi lúc một dâng cao khiến hắn không thốt nổi lời nào, trừng mắt nhìn tôi rồi bước thẳng ra cửa không lời chào hỏi.

Ngẫm đi nghĩ lại cũng vẫn thương hắn nhưng để trị cho hắn cái tội ngạo mạn, bắt nạt mình, thì phải theo đúng kế sách anh Hài Hước đã dặn.

Không rõ, ngày mai cuộc thỏa thuận giữa Đổ Vỡ, Chia Ly, Thất Bại với Niềm Tin, May Mắn, Thành Công sẽ ra sao? Hồi hộp quá....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét