Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2011

HỌP

Trong cuộc họp thường niên, nhà lãnh đạo TRÍ NÃO đứng lên nhắc nhở mấy nhân viên dưới quyền:

- Hôm nay, nhân cuộc họp này, tôi xin nhắc nhở đích danh hai đồng chí BẢN NĂNG và ĐÔI TAY. Trước tiên tôi xin tuyên dương các đồng chí ở thời điểm niên thiếu, các đồng chí đã tích cực trong công tác và đã có những đóng góp lớn cho quá trình phát triển chung. Tuy nhiên, khoa học công nghệ thay đổi từng ngày, từng giờ, thậm chí từng giây, các đồng chí không thể chỉ dựa vào tư duy của mình mà hành động một cách bừa bãi được. Đã đến lúc chúng ta phải hợp tác nhau lại để đưa CƠ QUAN phát triển đi lên.

- Xin lỗi lãnh đạo - BẢN NĂNG lên tiếng - xin phép cho tôi được phát biểu vài ý kiến thế này. Thứ nhất, dù chúng tôi có tự ý thực hiện những vấn đề chung một cách tự quyết nhưng trước đó chính đồng chí đã nêu ra phương hướng. Chưa bao giờ chúng tôi làm việc gì không nằm trong chủ trương đường lối của lãnh đạo cả. Đề nghị lãnh đạo kiểm tra lại khía cạnh này. Thứ hai, trong một số trường hợp cụ thể, do điều kiện hoàn cảnh gấp rút, buộc chúng tôi phải độc lập hành động vì thời gian không cho phép. Nếu chờ xin ý kiến lãnh đạo rồi mới thực hiện thì sẽ bị chậm trễ tiến độ công việc. Vấn đề thứ ba, mọi hành động của chúng tôi đều vì lợi ích chung của toàn cơ quan, không hề có tư thù tư lợi. Vậy lãnh đạo cho tôi biết tôi sai ở đâu?

TRÍ NÃO chưa kịp trả lời thì ĐÔI TAY xin được phát biểu tiếp:

- Tôi xin nhất trí với ý kiến của anh BẢN NĂNG. Về phần tôi, tôi xin miễn bàn cái chung mà sẽ đi vào từng vấn đề cụ thể của cá nhân tôi. Tôi tuyệt đối trung thành với cấp trên. Khi lãnh đạo yêu cầu làm việc, tôi làm việc hết mình. Nhiều lúc tôi mệt bã bời nhưng đồng chí thông báo ngày mai có đoàn thanh tra, tôi vừa phải xoa dầu chống đau mỏi khớp rồi vừa soạn thảo công văn. Chưa rời máy tính, lại có điện báo buổi trưa tiếp khách, lại cũng chính tôi trang hoàng lại văn phòng để đón khách. Chưa xong đoàn khách này lại có dự án mới đưa tới, cũng chính tôi lên kế hoạch các bước thực hiện để lãnh đạo phê duyệt. Mọi vấn đề đều do chủ trương của lãnh đạo và có xác nhận kí tá đoàng hoàng. Ý kiến lãnh đạo như vậy có phải là làm khó chúng tôi không?

Nghe ĐÔI TAY nói cũng có lý. Mà quả thật từ trước đến giờ, bọn họ làm việc cũng đều thông qua TRÍ NÃO cả. Có điều, nhiều lúc bận quá, kí mà cũng không rõ mình kí cái gì, ra chỉ thị nhiều khi đã kịp đọc nội dung đâu, cứ dựa dựa na ná cái cũ mà nói. Ngẫm thế nên TRÍ NÃO đổi giọng ngọt ngào với hai nhân viên:

- Các bạn nói cũng có lý. Tôi là lãnh đạo thật nhưng rất ghét tật quan liêu. Vì thế tôi xin nhận khuyết điểm, chưa thực sự đi sâu đi sát vào quần chúng, chưa nắm bắt triệt để vấn đề. Vậy trong cuộc họp hôm nay, ba chúng ta sẽ đưa ra chủ trương mới thế này: SÁNG KIẾN + BÀN BẠC + THỐNG NHẤT = HÀNH ĐỘNG. Các bạn thấy thế nào?

Tự nhiên thấy lãnh đạo cởi mở, BẢN NĂNG và ĐÔI TAY thấy bối rối quá. Cả hai định nói gì đó nhưng thấy lãnh đạo hưng phấn quá nên cũng nhất trí biểu quyết. Buổi họp kết thúc trong sự hoang mang của BẢN NĂNG, ĐÔI TAY và sự phấn khích của TRÍ NÃO.

Một năm sau, cũng trong buổi họp thường niên, TRÍ NÃO đứng lên xin từ chức mặc dù ông là lãnh đạo cao nhất cơ quan. BẢN NĂNG và ĐÔI TAY vô cùng bối rối. Hiểu được tâm ý của cấp dưới, TRÍ NÃO lên tiếng:

- Một năm vừa qua, chúng ta đã nghiêm túc thực hiện nguyên tắc đề ra trong kì họp trước. Mặc dù có một số mặt tích cực nhưng nổi cộm ở đây là hiệu quả công việc rất thấp. Điểm lại thành quả trong năm vừa qua thì thua xa năm trước. Lí do là chúng ta đã tốn quá nhiều thời gian để họp hành và chỉnh sửa công văn chứng từ, nên khi hành động thường đã quá muộn. Tự xét mình chưa đủ tài lãnh đạo, đưa ra đường lối chưa hợp lý. Nay tôi xin từ chức và đề cử anh HIỂU BIẾT lên thay thế. Tôi cũng xin đề cử thêm anh TỪNG TRẢI cùng tôi sẽ làm trợ lý cho anh HIỂU BIẾT. Chúng ta có những cấp dưới như BẢN NĂNG và ĐÔI TAY tôi tin cơ quan chúng ta sẽ hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ.

HIỂU BIẾT lập tức đứng lên xin được phát biểu:

- Thưa các đồng chí, dù tôi có được anh TRÍ NÃO tin tưởng đến đâu thì kinh nghiệm lãnh đạo cũng không thể bằng anh được. Cho nên, theo tôi, chúng ta vẫn nhất trí bầu anh TRÍ NÃO làm lãnh đạo. Tôi sẽ chuyển về đây làm trợ lý cho anh. Tôi tin anh TỪNG TRẢI cũng sẽ làm như tôi, đúng không anh TỪNG TRẢI?

- Tất nhiên rồi, đó là một ý kiến hay.

Cả BẢN NĂNG và ĐÔI TAY đều nhất trí với ý kiến đó. Cuộc họp kết thúc cũng với tư thế thoải mái của mọi người. Tuy nhiên , trong cuộc họp năm sau, họ không còn gặp nhau để phàn nàn nữa mà là để tuyên dương, khen thưởng và đưa ra mục tiêu cho năm mới.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét